Tiếng gáy gà đá hay được thể hiện qua những cách nhận biết như thế nào ?

  

Tiếng gà gáy đá hay – thì được xem như một dấu hiệu để nhận biết chiến kê đá đòn có tốt hay không, tiếng gáy còn giúp nhận ra được thần kê mà có thể bạn chưa biết.
1) Số tiếng:
Được xếp hạng “thần kê” bởi không có lưỡi, nên khi gáy phát ra âm thanh kỳ lạ, giật ba bốn tiếng sau cùng:
Ò – ó – o – o (ta thấy bốn chữ o tức gà gáy bốn tiếng). Đó là tiếng gáy thường nhất của giống gà.
Trái lại, “thần kê” gáy từ bảy tám tiếng trở đi:
Ò – ó – o – o – o – o – o (7 tiếng, những tiếng o nhỏ dại là tiếng giật).
+ Gà gáy 5 tiếng là gà có tài (Ò – ó – o – o – o ).
+ Gà gáy ba tiếng, tiếng gáy như vậy không tốt, biểu lộ sự kém ( Ò – ó – o ).
2) Số âm thanh:
Âm thanh gà gáy trầm bổng khác biệt , nhiều giọng khác biệt.
Tiếng sau cuối là âm thanh hạ thấp nhất, không tốt, đa phần dở. Thí dụ : ò – ó – o – ò 4 tiếng (thấp, cao, vừa, thấp).
Tiếng sau cùng là âm thanh vừa, gà ấy hay dở tùy con. Thí dụ : ò – ó – o – o 4 tiếng (thấp, cao, vừa, vừa).
Tiếng sau cùng được kéo dài, trong đó có 2 âm thanh thứ nhất là “vừa” và thứ hai là “thấp”, dứt khoát gà ấy không nên dùng, tuy bền. Thí dụ: ò – ó – o o oò 4 tiếng (thấp, cao, vừa, vừa kéo dài xuống thấp).
 
 
+ Nếu muốn biết âm thanh cuối cho rõ , ta lấy âm thanh cuối so với âm “vừa” thứ ba, nếu cuối cao hơn “vừa” là cao, thấp hơn “vừa” là thấp, bằng “vừa” là trung bình.
+ Gà gáy, tất cả tiếng đều to cùng nhau là tốt.
Âm minh trường: là con gà gáy tiếng sau cùng , kéo dài đến hết hơi, gà ấy gan, nhưng xoàng xĩnh tài.
Âm minh đoản: là con gà gáy tiếng sau cùng ngắt, ngắn ngủn, gà ấy có vẻ gắt gao, gan liền, tài ba.
Âm minh trung: gáy tiếng cuối không dài cũng không ngắn, gà ấy “văn võ song toàn”, được mọi mặt.
Âm minh thủ đoản: gáy tiếng cuối ngắn, toàn tiếng gáy có vẻ rít nghe tựa tiếng gà tre, báo hiệu gà có biệt tài (gà độc) nhưng phải đều tiếng.
Âm minh hùng đoản: gáy tiếng cuối ngắn, toàn tiếng gáy to, ồ, gà ấy bền bỉ, anh dũng , có tài đá đòn.
Âm minh thư trường: tiếng cuối kéo dài, toàn tiếng như gà tre, ấy là gà kém cỏi .
Âm minh hùng trường: tiếng cuối kéo dài, toàn tiếng gáy to, ồ, không nét . Gà này có thể đòn tốt, bền nhưng không độc, đá thường hay.
 
 
+ Khi gà gáy miệng phải mở bao la bắt đầu có triển vọng, trái lại, lúc gáy mỏ khép kín , gà không khá.
+ Khi gáy mỏ dưới rung ít thì tốt, rung nhiều thì xấu, không rung càng quý.
+ Tiếng gáy không đều, chỗ to chỗ nhỏ dại , gà này chóng mệt, bở sức, xoàng bền.
+ Gà gáy 4 hay 5 tiếng, nhưng ngắt từng âm thanh rõ , đó là gà hay, trái lại tiếng gáy không phân rõ âm thanh, là tiếng gà xoàng xĩnh tài.
+ ban đêm gà gáy đúng giờ, gà ấy có đòn tài, đòn độc, “quý tướng”, xoàng trổ những đòn ấy vào những nước nhất định.
– TIẾNG RÍT: hay rít là gà tàn ác , “âm minh phụ”. Gà rít to, mở rộng miệng thì tốt, nếu rít nhỏ tuổi trong miệng, thì phải kéo dài mới tốt.
– Song phụ âm minh và tam phụ âm minh: rít hai hay ba tiếng một lúc là gà độc, có tài lắm, miệng mở mênh mông rít tiếng lớn, gắt gao như heo rít.
 
 
Nếu “song phụ” và “tam phụ” được kèm theo những tiếng rít ngắn sau, đó là “linh kê” gà quý, đích thị chẳng sai.
+ Gà nào khi gáy, cổ gân lên, vẹo lệch không thẳng, đòn đá cũng xoàng ngay. Gáy mà cần cong, vẹo qua lại như rắn, con ấy thường bền.
– Gà ngọc: khi gà gáy ban đêm, ta nhìn trong miệng, thấy hơi sáng , nên có tục gọi là “gà ngậm ngọc”, dĩ nhiên là phải quý rồi, nó là “linh kê”.
– Gà túc: khi ta tóm, hoặc đụng đến mình nó, thì gà này kêu túc túc giòn tai, lại khi đang ra trưởng đá, bất kể ở hiệp nào, lúc vô nước, gà vẫn kêu túc túc tựa như gà kêu con, con này chiến lắm, thuộc loại “chiến kê”.
– Gà trữ thực tả: xoàng xĩnh thì bầu diều gà nằm bên phải, trái lại gà này ngược đời, có bầu diều nằm bên trái, ấy là “chiến kê”.
nắm lại, khi gáy cần cổ nên thật thà , phát ra âm thanh rõ rệt , to lớn, gọn gàng, ngắt quãng, hơi rè khan, được thổi mạnh từ trong miệng phát ra ngoài, và khi dứtcũng ngắt gọn, ấy là tiếng gáy hoàn chỉnh , báo hiệu đó là một “chiến kê”.

>>>Tướng đi gà đá là dấu hiệu nhận biết chiến kê hay dở

Close [X]